on 26 tháng 12, 2010
“Hỡi thế gian, tình là gì,
Mà khiến đôi lứa thề nguyện sống chết…”





Tiếng cười vang lên, rung động cả một góc rừng. Người chưa thấy bóng, đã nghe thấy tiếng. Nụ cười chua chát. Cười mà như khóc.


Lý Mạc Sầu đứng đó. Cây phất trần nằm trên tay.


Vẻ đẹp sắc sảo, tự tin, Lý Mạc Sầu hoàn toàn có thể được xếp vào hàng “Thập đại mỹ nhân” trong thiên hạ.


Nhưng nàng không cần danh vị này.


Mà thiên hạ chúng nhân cũng không ai dám làm.


Vì sao ư?


Một lý do rất đơn giản: nàng là Xích Luyện tiên tử Lý Mạc Sầu.


Là người mà ai nghe tên cũng đều khiếp sợ.


Là người suốt cuộc đời đau khổ vì tình. Vì hận tình mà mù quáng, sát hại sinh linh vô tội.


Năm huyết ấn để lại Diệp gia trang.


Năm nợ máu cần phải đòi.


Người ta có nợ nàng sao?


Không cần biết, nàng phải đòi, phải lấy lại sự công bình.


Phải truy cùng, giết tận cả nhà kẻ phụ bạc.


Kết cuộc, nàng được gì?


Hắn bỏ nàng đi. Đi thật xa. Cùng với phu nhân của mình.


Còn nàng?


Một trái tim đau. Và một đứa con của cừu nhân.


Nhìn nó, nàng lại nghĩ tới hắn.


Giống quá! Họ giống nhau quá!


Nàng muốn giết nó để trả thù kẻ bội phản.


Nhưng…


Lại không nỡ xuống tay.


Nhìn nó đau khổ, sống trong nỗi sợ hãi,


Nàng vui lắm.


Có thực sự không????


Câu hỏi không lời đáp… 


~.~



Chữ TÌNH là nguồn gốc của vạn vật. Từ TÌNH mà sinh ra yêu, hận, đau, khổ, biệt ly. Người ta có thể vì TÌNH mà làm tất cả, từ những chuyện tốt đẹp tới những việc thuân thiên hại lý. Thiên hạ mang đậm màu sắc của chữ TÌNH. Có kẻ đa tình, có kẻ si tình, có kẻ cuồng tình, có kẻ say tình… và cũng có kẻ lụy tình như Lý Mạc Sầu.


Từ nhỏ, sống trong Cổ Mộ, trong những quy luật hà khắc của sư môn, Lý Mạc Sầu có thể nói là không có ngày vui. Suốt ngày luyện tập võ công, ăn trái cây rừng, quanh quẩn trong cái hang nhỏ bé. Không một chút sinh khí. Nàng bức bối lắm! Nàng muốn ra khỏi nơi đây. Nàng ghét sự yêu thương mà sư phụ dành cho Tiểu Long Nữ, chứ không phải sự hắt hủi dành cho nàng. Nàng quyết định ra đi, đi về phía chân trời rộng lớn….


Gặp Diệp Triển Nguyên. Người đàn ông hào hoa này đã mang lại cho nàng nhiều xúc cảm. Nàng vui khi thấy Nguyên cười, nàng sầu khi thấy vẻ mặt Nguyên không vui. Nàng bên Nguyên suốt cả ngày. Hai người tình đậm ý thâm…


Những tưởng sẽ rất hạnh phúc, những tưởng từ đây tìm được hạnh phúc cho mình, nhưng thật không ngờ, Nguyên lại phụ bạc nàng ra đi.


Hà Nguyên Quân – cái tên này khiến nàng căm hận. Ả là ai? Ả là ai mà dám cướp đi người đàn ông của Lý Mạc Sầu này? Ả thực ra hơn nàng ở điểm gì. Suốt cuộc đời đi tìm câu trả lời nhưng mãi mãi nàng vùi trong bế tắc.


Có thể nói, nếu tình yêu của Tiểu Long Nữ là Thiên niên chi luyến, thì tình yêu của nàng là Thiên niên chi hận. “Ngàn năm vẫn hận kẻ bạc tình”.


Chính cái HẬN ấy ăn sâu vào người nàng. Nó tàn phá những dây thần kinh cảm xúc. Nó đẩy lùi thiện căn trong lòng, nó mang tới sự căm phẫn và nỗi đau mà suốt cả cuộc đời này, nàng không bao giờ rửa sạch.


Nàng hận. Đúng, nàng hận. Hận thế gian lòng người mau đổi thay. Hận Diệp Triển Nguyên phản bội. Hận Hà Nguyên Quân vì đã cướp đi người yêu. Hận Tiểu Long Nữ vì chiếm được tình yêu của sư phụ và pho “Ngọc Nữ tâm kinh”. Hận Dương Quá vì hắn là đàn ông. Hận…


Phải, nàng hận tất cả mọi người trong trời đất này. Ai dám nhìn nàng, nàng móc mắt. Ai dám buông nửa lời suồng sã, nàng làm cho hắn “sống không được, chết không xong”. Ai chống đối nàng, nàng khiến kẻ đó không chốn dung thân.


Hoả thiêu Lục Gia Trang, mang tro cốt phu thê Lục Triển Nguyên, kẻ rắc xuống biển, người rắc non cao, để đời đời kiếp kiếp nếu có tái sinh, họ cũng không thể gặp lại nhau.


...


Nàng được gì?


Cái nhìn căm ghét của mọi người. Cái vẻ dè bỉu, khinh khi của giang hồ đồng đạo. Ánh mắt giểu cợt của tiểu tử Dương Quá. Một ả hầu luôn muốn mình chết đi. Và một mối hận tình không bao giờ phai dấu.


Cho đến khi chết, nỗi hận ấy vẫn còn day dứt mãi trong tim nàng. Chết vì hoa tình, người lụy tình vì chữ TÌNH mà chết.


Âu cũng là số phận…




ucuc_nhoxinh @ DienAnh.Net
Bài viết đoạt giải nhì "Cảm xúc trong tháng" 
on 16 tháng 12, 2010
Bài của bạn ucuc :">

*chỉnh trang y phục* Đề nghị các bạn chẻ ngồi yên tại chỗ, đừng chạy nhảy lung tung. Chúng ta sắp sửa bắt đầu một buổi lễ vô cùng tưng tửng, vô cùng vui vẻ và tràn đầy màu sắc. Nào hãy vỗ tay thật lớn chào đón sự có mặt của 8 triệu khán giả theo dõi qua màn ảnh nhỏ () và 3, í lộn, 4 nhân vật chính ngày hôm nay. Xin hân hoan chào đón *bravo*

*nhạc nổi*



Một cô gái xinh xinh hiền hiền dịu dàng quý phái gương mặt khả ái nhìn vô muốn "phái" đang mặc áo trái nhìn phải nhìn trái đang bước vào khán đài. Là ai nhỉ? Mỹ nhân nào mới xuất hiện trên bầu trời nghệ thuật DAN hồ? À, thì ra nàng là ucuc_nhoxinh, tên thường gọi là Gái thục nữ, biệt danh Gái đoan trang. Nào hãy cùng thưởng thức màn múa lụa đặc sắc ngàn năm có một.


Người thứ hai õng ẹo bước ra khán đài vừa đi vừa ẹo. Không ai khác chỉ có bạn Na ù ạch, có biệt danh là Na khóc nhè, hay tiên nhóc. Và đây là chân dung bạn ấy :))





Một cô bé không đeo mắt kính, chạy thẳng xe vào khán đài, xe đứt thắng suýt lao vào MC, cũng hên dừng lại kịp *lau mồ hôi*. Bạn nì có biệt danh là bạn mê gái, già trẻ lớn bé gái nào bạn í cũng iu. Nào hãy cùng vỗ tay cho tấm lòng yêu thương bao la vô bờ bến vô đường biên giới của bạn.





Và, nhân vật quan trọng nhất ngày hôm nay. Người vừa mới tròn 1 tuổi. Bạn có cái tên rất dễ thương "Pé Hội Ngộ" :x Hum nay là thôi nôi của pé, cho nên theo tục lệ cha mẹ ông bà ông cố ông tổ ông sơ ông sờ truyền từ xa xưa, pé Hội Ngộ được ngồi giữa mâm vàng chọn ra 3 thứ. Và 3 thứ ấy lần lượt là: sợi dây đoàn kết, không khí ấm áp và ngọn lửa sẻ chia :x


Hy vọng gia đình mình sẽ luôn vững bền để năm nào pé Hội Ngộ cũng có thể mừng tuổi mới *ôm ôm*



Yêu cả nhà




Bài của pé Na :x

Hôm nay là thôi nôi của pé Hội Ngộ. Xin giới thiệu 3 nhân vật có tầm quan trọng không kém, đã nuôi dưỡng và chăm bẵm bé trong suốt thời gian qua :x

Bạn Ục Ịch

hông có Ục Ịch chắc pé Hội Ngộ đã không được ăn thôi nôi =)). Giới thiệu sơ qua mẹ Ục Ịch:
Đặc điểm nhận dạng: Cười nhe răng :D
Nhiệm dzụ trong nhà: truyền tính thích cười sáng trưa chiều tối khuya cũng cười cho 2 bạn còn lại.

Bạn ying ying

Nhìn dzậy chứ mấy ai nào biết c 3 rất chi là... nhí nhố.

Đặc điểm nhận dạng: Mặt xinh xinh, gian gian, đêm ra đường thấy ai ôm cái laptop ngồi gõ <-
Nhiệm dzụ trong nhà: =-= .... ... Chuyên gia... gõ máy tính hịc ~ (sau này dạy cho pé Hội Ngộ)

Bạn Na
Đặc điểm nhận dạng: Ưa khóc nhè
Nhiệm dzụ trong nhà: Dạy cho pé Hội Ngộ khóc nhè =)), dọn dẹp nhà cửa thường xuyên những lúc 2 c hay vắng nhà.


Mới đó mà đã 1 năm rồi kể từ ngày Ục Ịch pm nói rằng cả 3 chú heo sẽ có 1 ngôi nhà chung. Thời gian qua nhanh thật Em rất vui nên chẳng biết nói j cả. Tất cả dường như chỉ mới đây thôi đúng hông ? Na sẽ mãi là Út (mà không ít) của 2 chị :x

Thương 2 chị. Và pé Hội Ngộ nhìu thật nhìu :x




Bạn ying_ying aka chị 3 của Pé Hội Ngộ

*thục nữ e lệ* dạ dạ... chị 3 có mặt :">

Đáng lẽ hnay k có đc lên mạng đâu áh, sắp ngồi học bài thì chợt nhớ ra 'Hnay thứ mấy nhỉ? Omg, 12/10... k đc... phải đi xin xỏ mượn key để lên mạng thôi =.='
Nãy giờ ai cũng mô tả chân dung c3 hết rùi nên chắc quan khách cũng chẳng thắc mắc, chỉ cần... suy ngược lại những gì 2 người kia nói thì chính là c3 =))

Thứ nhất: bạn c3 rất ngoan, ra đường là đeo kính để tránh tình trạng người đối diện cười toe chào mình, mình cũng cừoi toe chào lại và tự hỏi trong lòng 'Ai dzị nhỉ? Nhìn chẳng rõ là người nào? ' . Đi xe thì càng siêng đeo kính để tránh tình trạng nhìn container ra xe xích lô [chỉ trừ hôm chở chị già là quên-có-cố-ý thôi =))]

Thứ hai: bạn c3 tính tình rất nhí nha nhí nhảnh *cái này thì phải tự thừa nhận thôi =.=* và bề ngoài cũng... nhí nhảnh y như vậy chứ k có gian chút nào đâu nha ;;) *e lệ*

Ngoài ra phần tự hoạ của 2 bạn ở trên thì mình thấy là đúng hết =))

Bạn c2 tui có nụ cười 'mùa thu toả nắng' [đảm bảo 32 cái răng k thiếu cái nào =)) ] nên cứ nhìn thấy ai cười một phát, trời đang u ám cũng trở nắng ấm thì chính là chị tui :x

Còn em tui thì đúng y như biệt danh út nhõng nhẽo, đặc điểm :ưa mè nheo, thích khóc nhè những khi cần thiết Tác dụng: keo kết dính trong nhà, gắn chặt 3 chị em tui lại với nhau :x
Góc hội ngộ - Góc chia sẻ - Góc quan tâm - Góc nhí nhố - ... - Góc của yêu thương :x

on 11 tháng 12, 2010
Biết gì không Chanchan? Đọc những dòng m viết khiến t hơi hẫng. Ừ thì ai cũng biết R quan trọng với m, nhưng có vẻ m xem R quan trọng hơn so với tụi t nhỉ? Ừ thì dạo này nhóm tách rồi, tụi mình dường như có khoảng cách, không còn rôm rả, nhiều chuyện như hồi trước. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là tình cảm mình phai nhạt đến vậy. Không lẽ trong tim m, trong đầu m, t, anh Tèo, con Ỉn, không là gì với m ư?

M có biết là t vẫn thường lặng lẽ đọc blog m, để biết m hôm nay có chuyện gì vui, hôm nọ m có chuyện gì buồn? A Tèo và con Ỉn cũng vậy, có lần nó hỏi t bộ m quen anh nào rùi bị đá hay sao mà viết blog tâm trạng dữ. T không trả lời mà chỉ im im...


Ừ thì... vậy đấy.





Biết rằng R có thể rời xa 1 ngày nào đó. Biết rằng m đang cố níu kéo những phút giây kỷ niệm.




Chợt cảm thấy khoảng cách càng ngày càng quá xa.
on 4 tháng 12, 2010

Triền Miên


Tác giả: Địch Ân Ân

Chuyển ngữ: Liễu Mi


Còn chưa kịp phản ứng, bờ môi mềm mại của Rắn Nhỏ đã ép xuống.

Phảng phất giống như những cánh hoa đào bay ngập trời, ngoại trừ ảo giác, Quảng Đức Tinh Quân không còn nhìn thấy gì khác. Cảm giác này chỉ dừng lại khi Rắn Nhỏ thở hổn hển, mềm nhũn tựa vào ngực hắn, còn thứ gì gì đó đó giữa hai đùi của y lại cạ vào người hắn.

“Vì sao lại hôn ta?” Đôi mắt của Quảng Đức Tinh Quân híp lại đầy nguy hiểm.

“Không vì sao cả, muốn hôn thì hôn thôi.” Rắn Nhỏ rõ ràng đang rất hài lòng về nụ hôn ban nãy, đôi mắt đào hoa đa tình nhìn Quảng Đức Tinh Quân , tỏ ý như còn chưa hôn đủ.

“Hai nam nhân không thể hôn nhau.”

“Vậy hai nữ nhân có thể à?”

Nữ nhân. . . . . . Không phải là vấn đề nữ hay nam, mà là. . . . . .

Quảng Đức Tinh Quân hít sâu, nhẫn nại giải thích: “Chỉ có thể hôn người mình thích nhất thôi.”

“Vậy thì đúng rồi!” Rắn Nhỏ lại bò lên, “Tôi yêu anh nhất.”


Mục lục --- Link down

(hoàn)



Lưu Vọng


Tác giả: Ngôn Chinh

Chuyển ngữ: Liễu Mi


Có chiếc dù che ngang đỉnh đầu.

Xoay người lại, tôi như tìm thấy linh hồn đã đánh mất.


Link

(hoàn)