Viết cho ngày lạnh giá...

on 7 tháng 8, 2010

Thật là nực cười cho lòng người :)) Nếu muốn nói gì cứ đến trước mặt mình mà nói. Họ làm vậy vì không muốn tổn thương đến Búm, nhưng đã có ai nghĩ cho mình chưa? Mình biết mà, mình không được yêu thương, trong nhà ấy mình cũng hoàn toàn chìm lỉm. Mình không được thương như Búm, không được cưng như Búm, nhưng mình có nói gì đâu, có nghĩ gì đâu. Vẫn vui vẻ. Thế mà, bây giờ họ lại nhẫn tâm làm tổn thương mình, vì Búm. Ừ thì thôi không miễn cưỡng. Hợp thì hợp, tan thì tan. Muốn làm gì thì tùy. Số mình suốt đời chỉ là độc cô lai vãng, vĩnh viễn không được yêu thương.


Từ giờ sẽ khép kín lòng. Sẽ chỉ quan tâm, yêu thương đến những người yêu thương mình thật lòng. Kỷ niệm đẹp về nơi ấy, cho nó vào hư vãng đi. Không muốn động đến, không muốn xáo xào, cứ để im nó đấy. Còn tôi, đi tìm hạnh phúc thực sự của mình.


Chào cảm ơn.

0 nhận xét :

Đăng nhận xét