Thiên mệnh anh hùng - Còn mong chờ gì hơn ở một phim Việt thời lượng 90 phút?

on 31 tháng 1, 2012




Trước khi xem phim, tôi đã đọc khá nhiều bài bash phim, và tất nhiên, với tâm lý thường tình con người, bị ảnh hưởng và do dự có nên đi coi hay không. Nhưng với tình ham hố cảnh đẹp trong trailer thật ấn tượng, tôi đã trải nghiệm đủ 90 phút phim và thật phấn khích ^_^




Cảnh quay đẹp, góc máy tuyệt vời, kỹ xảo ấn tượng (mà không phản cảm, không giả tạo), nhân vật có sắc thái riêng, diễn viên tròn vai, trường cảnh hùng vĩ, trang phục quá oke, nội dung có, kết viên mỹ. Bạn còn chê bai điều gì?


Về nội dung, tôi nghe có nhiều bạn bảo kết vô duyên, từ đầu đến cuối Nguyên Vũ chạy túa lua bua tìm bức huyết thư hóa ra là công cốc chả giải quyết được việc gì, Thái hậu vẫn tiếp tục trị vì ngôi báu của mình. Với tôi, đó là một cái kết diễn ra như nó vốn phải thế! Nếu để ý một chút, bạn sẽ thấy kết phim đã được spoil một chút trong giấc mơ báo mộng của cụ Nguyễn Trãi "Máu đã đổ. Huyết thư chính là máu." với hình ảnh chập chờn về cảnh binh lính xông vào nhau chém giết, và tất nhiên, rất nhiều máu. Nguyên Vũ trải nghiệm cuộc đời hơi non, vị sư phụ tài ba chẳng dạy chàng gì nhiều ngoài cách kiểm soát lực đạo của mình, và qua tầng tầng lớp lớp sự việc, nhìn thấy nhiều con người đã ngã xuống vì tham vọng chính trị của hai kẻ điên rồ ngồi ngôi cao, chàng đã thức tỉnh. Đối với chàng, trả thù với huyết thư còn có ý nghĩa gì nữa đâu khi sinh mạng bá tánh vô tội cứ từ từ rơi rụng. Giải oan thù nhà, rồi thì sao? Ai dám đảm bảo trong đám vương gia ấy lại chẳng lòi ra một Vương Gia đểu cáng nấp sau lớp màng "vì nghĩa cả"? Ai dám đảm bảo cuộc sống người dân sẽ bình an khi triều đổi vua mới? Thái hậu, suy cho cùng, cũng là một người đàn bà mưu cầu quyền lực. Và vì là một người đàn bà, biết run rẩy sợ hãi với những oan hồn, khi đã nắm trong tay thứ uy hiếp sinh mạng của mình, đã có thể cất xuống nỗi lo nơm nớp trong lòng mười hai năm qua. Nguyên Vũ đã đánh cuộc, và, (có lẽ) chàng sẽ đúng. Hình ảnh đoạn cuối phim lúc Nguyên Vũ bỏ đi che khuất thân hình Thái hậu lúc đó đang run run ngồi trên ngai vàng khiến tôi rung động. Đó như lời đe răn: "Bà còn làm hại chúng dân vô tội, hãy chờ tôi cùng cây gậy (Như Ý) đến tính sổ với bà."

Sư phụ

Với tôi, Huỳnh Đông không phải là Huỳnh Đông, mà là chàng Nguyên Vũ ngố rừng (từ trên núi xuống), có lý tưởng nhưng lại ngây thơ thực hiện và dần dần trưởng thành khi kinh qua trải nghiệm cuộc đời. Nụ cười tươi chàng nở trên môi cảnh cuối nhẹ nhõm và rạng rỡ làm sao! Không nhẹ nhõm sao được khi chàng đã vứt sau lưng cả gánh nặng âu lo, và trùng phùng với người đẹp bên trời nước mênh mông tươi đẹp! Không rạng rỡ sau được khi chàng biết mọi người xung quanh (có thể) không cần âu lo, sợ sệt về mạng sống có thể mất đi của mình nữa! Thiên hạ sẽ được bình an, không còn cảnh sát thủ bịt mặt áo đen phóng vèo vèo tay lăm le kiếm tiến vào thôn làng tàn sát. Ít nhất là trong một (vài) năm tới!

Midu - Hoa Xuân chính là một cánh hoa xuân tươi trẻ tô điểm thêm cho sắc trời bảng lảng. Có nhiều người ghét nhân vật này, nhưng với tôi, tính cách Hoa Xuân như vậy là vừa đủ. Cô là Castron Power One bôi trơn cho động cơ diegel Nguyên Vũ, là cầu nối dẫn Nguyên Vũ gặp gỡ Hoa Hạ, chị cả, (hình bóng của) Vương Thiên và các nhân vật chủ chốt trong một âm mưu tàn bạo. Chỉ như vậy. Và Hoa Xuân đã hoàn thành "ngọt" nhiệm vụ ấy ^_^

Vân Trang diễn tròn vai Thái hậu Tuyên Từ đầy dã tâm nhưng cũng thật đàn bà. Rất có khí chất nữ vương, đặc biệt là những lúc cô quắc mắt lên. Không thể tin là Vân Trang bằng tuổi mình =_=

Khương Ngọc đã có một vai diễn ấn tượng trên màn ảnh rộng. Lúc đầu, anh xuất hiện, cả khán phòng cười ồ lên. Vì giọng nói lừ lừ, vì cái đầu ngoe nguẩy, vì ánh mắt (không biết tả sao) của anh! Một nhân vật rất có phong cách và cá tính riêng (mà tôi hay đùa với nhỏ bạn là "bệnh nhân Down thời kỳ cuối"). Một cao thủ trên đường truy tìm khoái cảm hoàn mỹ của việc giết người! Một sát thủ hận đời, và hận cả những ai bỏ rơi mình! Một đứa trẻ cô độc. Sống bằng mệnh lệnh và chết vì lòng tham.



Nói thêm là tôi thích vai diễn Hoa Hạ của Kim Hiền và nhân vật sư phụ của Minh Thuận. Phải nói là phim này có dàn nhân vật phụ cực kỳ xuất sắc, từ Vương Thiên, Hoa Hạ, sư phụ đến người chị cả bị điên. Xem mà há hốc mồm! Các nhân vật này xuất hiện không nhiều, có người còn không mở miệng nói một câu, nhưng từng cảnh từng lớp họ xuất hiện chính là những mốc xích rất quan trọng đưa Nguyên Vũ đến với con đường "giác đạo" cuộc sống!

Tất nhiên là phim còn nhiều hạt sạn (như nhiều đoạn dài dòng không cần thiết, cảnh kinh thành nhìn vô biết dựng, các cảnh move slow lặp lại quá nhiều, nhân vật Vương Gia chả thể hiện được gì của Văn Anh) nhưng những cái đó đã là hề gì, với 90 phút mãn nhãn với phim, người và cảnh. Phim thể loại hành động (đánh đấm liên miên) nhưng nếu bạn cần hài, kinh dị hay ma quái liêu trai, phim sẵn sàng phục vụ ^_^

0 nhận xét :

Đăng nhận xét