[Feelings] Hương lúa | Lá thư gửi người phương xa

on 19 tháng 2, 2012
LÁ THƯ GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA

Link bài hát


Viết cho chị của em,

Em đã từng nói điều này chưa nhỉ? Em yêu chị, và em ngưỡng mộ chị. Chị cho em niềm tin vào cuộc sống, chị dạy em biết tin tưởng vào lẽ công bình, chị chỉ cho em biết phải tiếp tục bước đi, không bao giờ lùi bước.

Thế thì tại sao hả chị?

Tại sao một ngày chị lại đột ngột rời bỏ em, rời bỏ gia đình?

Chị đi đâu? Và về đâu?



Nếu chị có quá nhiều bất mãn về thế giới này
Khi thất bại, không có đủ dũng khí để đi tiếp
Sao con người lại yếu đuối đến thế?
Chị hãy mở tivi lên và xem kìa
Bao nhiêu người đang dũng cảm cố gắng đi tiếp cuộc đời họ
Có phải chúng ta bằng lòng với những gì mình có?
Hãy trân trọng mọi thứ cả khi ta không có nó!





Em đang đứng ở đây – nơi mà chị thích nhất, khu vườn hoa hướng dương. Chị bảo, chỉ ở nơi này chị cảm thấy yên bình. Thế thì tại sao chị lại bỏ đi, xa rời cái yên bình và hạnh phúc mà mình đang nắm giữ? Em nhớ chị từng nói gia đình là tòa lâu đài duy nhất của chị, còn hương lúa nuôi chị lớn, những bài đồng dao dạy chị khôn.



Em nhớ chị từng nói gia đình là tòa lâu đài duy nhất của chị
Chị trưởng thành cùng hương lúa và con sông trải dài
Mỉm cười đi nhé! Em biết những mơ ước thời thơ ấu của chị
Đừng khóc nào! Hãy để những chú đom đóm đưa chị đi
Bài đồng dao quê hương là chỗ dựa vĩnh viễn
Về nhà thôi, về với những hạnh phúc lúc ban đầu.



Hãy mỉm cười đi chị nhé! Hãy nhìn kìa! Hướng dương vẫn luôn nở rộ và thẳng đứng kiêu hãnh hướng về mặt trời. Dòng sông ngàn năm vẫn chảy, đồng lúa ngàn năm vẫn có người gieo hạt, gặt mùa. Mỉm cười đi chị nhé! Em biết những mơ ước thơ ấu của chị. Chị muốn trở thành cô kỹ sư nông nghiệp, mãi mãi gắn bó với quê hương. Thế thì chị ơi, đừng vì căn bệnh ung thư quái ác ấy mà buông tay. Chị của em không thể nào đau khổ, không thể nào ngã quỵ. Hãy để những chú đom đóm soi đường cho chị. Hãy để em hát lên khúc dân ca rộn ràng. Xoa dịu lòng chị, xoa dịu những nỗi đau dày vò thân xác.



Đừng dễ dàng buông tay như vậy, giống như em đã từng nói
Với những giấc mơ không thực hiện được, hãy thay nó bằng những giấc mơ khác, rồi sẽ ổn thôi mà
Tô màu cuộc sống của chị
Đầu tiên hãy tô màu chị thích lên tình yêu đi
Cười đi nào! Công danh hẳn không phải là mục đích mà
Sống thật vui vẻ, vui vẻ, điều đó mới có ý nghĩa.



Chị có biết ngày nào mẹ cũng thắp nhang cầu trời mong chị bình an, ngày nàp bố cũng ra đầu ngõ ngóng chị về, và em ngày nào cũng mở mail hy vọng nhận được tin nhắn của chị. Chị có biết bạn bè đều chờ mong chị quay về, để cùng họ hoàn thành bức tranh còn dang dở. Chị hãy cầm bút lên nào, và vẽ lên đó vòng tròn tình yêu. Chị sẽ thấy cuộc sống này không phải để từ bỏ, mà để cố gắng, để ghìm giữ, để chắp cánh cho những ước mơ của chị bay cao hơn, bay xa hơn. Hãy sống thật vui vẻ, vì chị là chị, vì chị còn có mọi người và những ước mơ, vì chị còn có dòng sông và hương lúa đậm đà.



Chiếc máy bay giấy từ thời thơ ấu, cuối cùng giờ đây cũng bay trở lại tay tôi
Cái gọi là hạnh phúc
Là đôi chân trần được chạy bắt chuồn chuồn trên những cánh đồng đến khi mệt lả
Hái trộm hoa quả rồi bị ong đốt đến đáng sợ,
Ai đang cười trộm thế?
Tôi tựa vào bù nhìn rơm
Trong tiếng gió thổi và tiếng hát trong giấc ngủ
Oh oh, lẫn trong tiếng ve kêu, tiếng guitar càng trở nên trong trẻo
Oh oh, có ánh mặt trời trải dài trên đường nên tôi chẳng còn phiền muộn trong lòng.



Chị có nhớ những ngày thơ thường chạy bắt chuồn chuồn trên đồng ruộng, rồi những buổi tắm sông nghịch nước đến mệt lả người. Chị có nhớ những lúc ngả người trên lưng trâu ngắm nhìn đồng ruộng. Chị có nhớ những buổi leo rào hái trộm trái cây. Chị có nhớ những hôm buồn buồn lại lôi guitar của bố ra nghịch ngợm.

Chị hát cho em nghe những bài hát về quê hương. Giọng ca của chị hòa vào gió bay xa, bay xa…

Ngày đó, em còn mãi nhớ…

Chị ơi, có nghe không lời của trái tim đang gọi, lời của em đang gào vang và lời của tình yêu đang than thở. Hãy quay về với mọi người, chị nhé! Hãy trân trọng mọi thứ mà mình đang có. Hãy trở về là chị của em. Hãy trở về là một cô gái trẻ trung, yêu đời và yêu người.



Em nhớ chị từng nói gia đình là tòa lâu đài duy nhất của chị
Chị trưởng thành cùng hương lúa và con sông trải dài
Mỉm cười đi nhé! Em biết những mơ ước thời thơ ấu của chị
Đừng khóc nào! Hãy để những chú đom đóm đưa chị đi
Bài đồng dao quê hương là chỗ dựa vĩnh viễn
Về nhà thôi, về với những hạnh phúc lúc ban đầu.


(Viết cho nửa yêu thương 2010, YeuAmNhac, đạt giải khuyến khích)

0 nhận xét :

Đăng nhận xét