Trình bày: Tấn Tài, Ngọc Giàu
Soạn giả: Yên Trang
Đại ca ơi! Em lạnh lắm rồi anh hỡi anh
Gần nhau cho ấm lửa hương tình
Cho trăm năm nữa ngàn năm nữa
Đẹp chuyện chúng mình.........trong... sử xanh
Giây lát nữa cam đành xa nhau
Em ở lại đớn đau
Anh đi trả thù sâu
Đêm tiễn đưa nghẹn ngào
Rưng rưng chuỗi lệ sầu
Trót hẹn cùng cừu nhân tối nay
Chớ xót thương vững tin anh về đây
Em sợ mình chia hai lối đi
Anh lẻ loi cũng như em sầu bi.
A Châu ơi, anh sẽ về đây đón gió nữa khuya lay ngàn sao rụng. Để nhặt cho em cài lên tóc rối, làm lễ thành hôn trên nền cỏ dại, em hái đời trai anh hái... môi... hồng...
Em sẽ chẳng còn đơn chiếc và anh đây cũng không còn cô độc lạnh lùng...
Ta cùng dắt nhau về ải nhạn, bắt bướm chăn cừu dưới trãng mờ sương.
Nếu có nắng em hong mái tóc, để đêm về đắp lạnh cho anh.
Trời có mưa anh hơ môi đỏ, bằng nồng nàn hơi thở yêu đương.
Em trốn vào anh và anh đây cũng trốn vào trong em mãi mãi
Dù yêu trăm tuổi như đôi đũa
Xa cách vài canh tưởng suốt đời
Năm tới trả thù chưa muộn lắm
Năm này dành trọn để cùng vui
A Châu ơi, anh thương em nhiều lắm, càng thương em anh càng hiểu mau thanh toán hận thù...
Rồi chẻ gươm đao thành lược chải tóc người yêu bé bỏng u sầu...
Nhớ những lúc vào sanh ra tử, anh đây khinh thường xem tựa trò chơi.
Hôm nay anh cảm thấy băn khoăn trong dạ, phải rồi ngày xưa ta chẳng bị ai ràng buộc.
Bây giờ có mặt A Châu nên tánh mạng Kiều Phong này quý giá làm sao.....
Ngủ đi em chớ buồn đau
Canh này tạm biệt canh sau sum vầy
Kiều Phong! Kiều Phong! Trời ơi anh đã đi
Tình ta chấm dứt từ đây
Anh về là để vùi thây nhân tình
Đoàn Chính Thuần hãy tiếp đón Hàng long thập bát chưởng của ta!
Kìa tại sao nhà ngươi lại đứng yên không chống đỡ?
Trời A Châu! Anh đã đánh A Châu... anh đã giết em... trời ơi anh là kẻ đã gây nên tội...
A Châu ơi... em hãy tha thứ tội cho anh...
Tội của ai trên tấm thân em sẽ nói rõ ràng câu chuyện
Anh hãy nhìn đi Đừng sợ em phiền đừng lo em thẹn
Vì cuộc đời em từ nay trọn vẹn của... anh... rồi... Có thấy chăng chữ Đoàn màu đỏ trên người...
Em là con của Trấn Nam Vương Đại Lý, giả dạng cha chịu chết dưới tay anh.
Oan nghiệt thay chính em đã lập mưu bày kế tìm ra tên họ kẻ thù
Ngờ đâu ấy là thân phụ vô tình sắp gây tội ác, là tiếp tay anh sát hại nghiêm đường
Anh biết mai này anh mất em
Mai này anh sống với ưu phiền
Như chim lẻ bạn trong mưa gió
Sám hối ngày đêm đoạn nỗi niềm
Kẻ sám hối là em mới phải, vì đã cố tâm gạt người vô ý, mượn cánh tay anh hủy hoại thân mình...
Bỏ cuộc yêu đương trong lúc cùng nhau đi giữa đường tình...
Bỏ gió bỏ trăng bỏ lời ước hẹn, bắt bướm chăn cừu ở Nhạn môn quan.
Bởi vì em không thể sống để nhìn hai kẻ thân yêu một mất một còn.
Mà ai còn ai mất em cũng tiếc thương, ai thắng ai thua em cũng đau buồn.
Đã dở dang rồi những ước mơ
Anh về dĩ vãng gọi đò đưa
Căng bườm hồn phách trên dòng nhớ
Thăm viếng từ nơi kỷ niệm thừa
A Châu ơi A Châu... trời ơi em đã chết rồi, đang nằm bất động như cánh hoa trôi. Đời là dòng suối anh là mây bay, mây chìm trong suối chở cánh hoa sầu, như trong tay anh có em gần gũi mà chẳng hiểu nhau.
Về đâu em hỡi về đâu.
Về sông hay biển nghe sầu lẻ loi
Sóng tình nổi với sóng đời
Cho mây vờn cánh hoa trôi dịu dàng
Bỏ anh đành sao A Châu ơi!
Tuổi đời còn trẻ tình đầu còn thơm
Vùi em xuống đất mà buồn
Mà nghe nước mắt khơi nguồn ngàn năm.