Độc nhất nam nhân tâm
Cổ Linh | Liễu Mi | Chương 3d
Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo, chỉ là thời gian chưa tới.
Thông thường, ác nhân hung hăng một thời gian dài sau đó mới gặp quả báo, đây cơ hồ đã trở thành quy luật, nhưng Bệnh Chốc Đầu làm ác gặp báo quả thật rất nhanh, chỉ ba ngày sau khi Gia Cát Văn Nghĩa đi khuyên bảo không thành, Bệnh Chốc Đầu đã bị báo ứng phủ vào mình.
“Đại ca! Đại ca! Đại ca!”
“Đại tỷ! Đại tỷ! Đại tỷ!”
Mỗi người kêu một tiếng, Tuyết Tuyết cùng Xán Xán tranh nhau chạy vội vào tiền sảnh Trần gia trang, thở hổn hển như gặp phải ma.
“Đại ca, cái kia...... Bệnh Chốc Đầu hắn gặp báo ứng !”
“Đại tỷ, kia...... Bệnh ChốcĐầu hắn...... Hắn đáng đời!”
Mông Mông cùng Gia Cát Văn Nghĩanghi hoặc đưa mắt nhìn nhau, sau đó đỡ lời các nàng.
“Được rồi, được rồi, thở đi rồi hãy nói!”
Một lát sau, hai tỷ muội rốt cục cũng thông hơi thở, lại bắt đầu vội vã tranh nhau nói.
“Đại ca, đại tỷ, Bệnh Chốc Đầu kia, hắn ngã bệnh......”
“Đúng, đúng, bệnh rất nặng......”
“Nghe nói lúc đầu, đầu hắn đau như búa bổ......”
“Sau đó lại đau bụng lăn lộn trên mặt đất......”
“Tiếp theo ói dữ dội, lại còn thổ ra huyết......”
“Lại còn bị tiêu chảy, nghe đâu còn chảy cả máu......”
“Ở bên ngoài tường là đã nghe thấy tiếng hắn kêu la......”
“Vừa khóc vừa không ngừng kêu cứu mạng!”
Thảm như vậy?
“Hắn ăn gì trúng ư?” Mông Mông lẩm bẩm.
“Không biết, nghe nói đại phu xung quanh Nam Dương thành đều không tra được nguyên nhân......”
“Mẫu thân hắn chỉ đành phái người đi nơi khác tìm đại phu......”
“Nhưng mà xem ra không có hi vọng!”
“Đúng là báo ứng!”
Nhưng mà chỉ hai ngày sau, Tuyết Tuyết cùng Xán Xán hai tỷ muội hối hận không thôi, hối hận vì đã vui sướng khi Bệnh Chốc Đầu gặp họa, bởi vì......
Gia Cát Văn Nghĩa cũng lại lần nữa ngã bệnh.
Không phải như Bệnh Chốc Đầu chịu đựng thống khổ, mà là cũng như ngày trước, một khi nằm trên giường sẽ không thể đứng dậy, sau đó từng ngày từng ngày suy nhược, cho đến khi trút hơi thở cuối cùng.
“Bệnh Chốc Đầu từng chữa khỏi bệnh cho đại ca, hắn nhất định có biện pháp, tỷ đi tìm hắn!”
Mông Mông hoảng loạn chạy về phía cửa lớn, không chú ý tới sau lưng có một đôi mắt đạm mạc nhìn theo cho đến khi nàng khuất dáng. Hắn rủ mắt xuống tự hỏi bản thân.
Đã sớm có thể bỏ đi, sao vẫn còn chần chừ ở lại?
Chương 3 hoàn.
1 nhận xét :
anh này làm sao
Đăng nhận xét