Mê thật rồi. Mê thật rồi. Từ "Người tỉnh nói chuyện mộng du" đến "Đàn hương hình", trời ơi, chết mất. Giọng văn cay, bút pháp tỉnh. Say thể xác, say cả tâm hồn. Mạc Ngôn, người là ai? Sao lại đầu độc ta bằng những tác phẩm như vậy T_T
Thời gian ít ỏi, tranh thủ đọc cho hết "Đàn hương hình". Gom thêm sách về nhà, chắc bị mẹ cấm cửa cả tháng mất. Nhưng mà, cứ để trước mặt như vậy, không chịu nổi. Ước gì có thật nhiều tiền gom thật nhiều sách. Cái list của ta giờ nó dài như cầu SG rồi :-SS
Còn "Cao lương đỏ" nữa chứ. Haiz. Đời số khổ. Suốt ngày dúi đầu vào sách, từ mạng mẽo đến sách tay. Đọc đến đâu, cuồng tới đó. Chỉ trách lúc trước cha mẹ cho kon đọc sách quá sớm, cầm sách quá sớm, để giờ cứ nhìn sách là nước mắt rưng rưng, hận không thể mang hết nhà sách về nhà.
Ta thề, ta phải đọc hết Mạc Ngôn. Nghe bảo dịch hết rồi. NXB mình có nguyên tuyển tập. Thế có chết không chứ T_T. Côn Luân cũng bày ra trước mặt, toàn chọc vào nỗi đau con mọt sách như mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét :
Đăng nhận xét