[CPTL] Chúng ta già quá nhanh, nhưng khôn quá muộn

on 28 tháng 2, 2014

Dịch: Khuyên
Tác giả: Giản Tiểu Cẩn







Hầu hết những thứ tốt đẹp trong cuộc sống đều là phù du. Hãy hưởng thụ, hãy trân trọng, hãy đối xử tử tế với mọi người xung quanh, đừng lãng phí thời gian chờ đợi một “kết thúc có hậu”.

Đem tiền gửi tiết kiệm, để về hưu có cái mà xài. Kết quả? Bởi vì tuổi cao sức yếu, hành động không tiện, chẳng thể đi đâu. Để dành tiền dưỡng lão, lại đối mặt với việc con cái lớn lên, muốn du học nước ngoài, muốn gầy dựng sự nghiệp, muốn lấy vợ. Thế là đi tong!

Khi có đủ năng lực để đối xử tốt với bản thân mình, hãy thực hiện ngay đi. Có đôi lúc già rồi không thể làm chuyện như người trẻ và người trung niên làm được đâu, bởi sức khỏe và tuổi tác là hai vấn đề cực lớn. Khi con còn nhỏ, hãy nói với con: "Ba mẹ chỉ lo cho con đến trung học thôi, lên đại học con phải tự nuôi lấy mình. Muốn du học, muốn lập nghiệp, muốn lấy vợ, hãy tự nghĩ cách đi." Để dành tiền cho mình nhiều một chút, đừng chỉ mãi sống vì con. Chúng ta già quá nhanh nhưng lại khôn quá muộn.

Năm ngoái, vợ bạn mất. Chuyện xảy ra bất ngờ thật sự rất khó chấp nhận, nhưng cái chết lại luôn đến như vậy đó. Bạn nói, vợ của bạn thích nhất là được chồng tặng hoa, nhưng bạn cảm thấy như thế quá lãng phí, cho nên luôn nói để lần sau đi. Kết quả sau khi vợ chết, lại kết hoa quanh linh cữu vợ. Không phải ngu xuẩn thì là gì đây?

Chờ và đợi...  Đợi và chờ... Có vẻ như toàn bộ cuộc đời chúng ta đều dùng để đợi chờ.

Chúng ta thường tự nói với bản thân. "Đợi khi tốt nghiệp Đại học, mình sẽ thế này, thế này này..."; "Đợi mua nhà xong!"; "Đợi thằng út kết hôn!"; "Đợi vụ này kết thúc!"; "Chết rồi tính!"...

Mọi người ai cũng bằng lòng hi sinh để đổi lấy một sự chờ đợi mịt mờ, hi sinh đồng tiền cực khổ kiếm được kiếp này để mua sự an nhàn cho con cháu mai sau.

Rất nhiều người cho rằng, nhất định phải đợi đến một lúc nào đó hoặc khi một chuyện nào đó đã xảy ra, mới có thể làm tiếp tục. "Ngày mai, mình sẽ tập thể dục"; "Ngày mai, mình sẽ tốt với anh hơn"; "Cuối tuần này, tụi mình dành thời gian ra ngoài nhé"; "Đợi về hưu rồi, tụi mình tha hồ mà hưởng thụ"...

Nhưng sự đời luôn biến đổi, hoàn cảnh cũng không thể liệu trước được, thực tế những vấn đề bất ngờ xảy ra nhiều vô cùng tận. Như vậy, chúng ta phải đối mặt với cuộc sống sao đây? Chúng ta không cần thiết đợi chờ một cuộc sống hoàn hảo không tỳ vết, cũng không cần thiết đợi cho đến khi tất cả mọi thứ đều ổn định. Muốn làm gì, bây giờ cứ bắt tay làm đi.

Một người mãi mãi không có cách nào đoán định tương lai của mình, cho nên không cần trì hoãn nghĩ về cuộc sống, cũng đừng keo kiệt bày tỏ tấm lòng, bởi vì cuộc đời này ngắn lắm.

Hãy nhớ, đừng bao giờ tạo cho mình có thời gian để hối tiếc. Người chết rồi không thể đòi lại, người còn sống thì chưa biết, điều quan trọng nhất, điều cần thiết nhất là nắm giữ hiện tại, mà trong lúc hai người dây dưa, nó đã vụt mất rồi.

Đời người ngắn ngủi mơ hồ, như một bài thơ đã tả:

"Cao thiên dữ nguyên địa,

Du du nhân sinh lộ;

Hành hành hướng hà phương,

Chuyển nhãn tức trường mộ."

(Trời đất mênh mông,

Dòng đời vô định,

Biết đi về đâu,

Nào hay thành mộ.)

Đời người là như vậy đó, chớp mắt đã thành niềm đau.

Có rất nhiều chuyện, trước khi bạn biết quý trọng, đã thành chuyện xưa. Có rất nhiều người, trước khi bạn động lòng, đã thành người cũ.

Đợi khi chuyện nuối tiếc xảy ra, rồi lại hối hận “Sớm biết như thế...” thì chẳng ích lợi gì đâu. “Lúc đó” đã trở thành quá khứ, người bạn thương cũng đã rời đi xa.

Thụy Điển có một châm ngôn: “Chúng ta già quá nhanh, nhưng lại khôn quá muộn.” Dù cho bạn có nhận ra hay không, cuộc đời vẫn luôn hướng về phía trước.

Thế giới này không bán thuốc hối hận, đã mất đi thì không thể nào trở về. Đem hi vọng gửi gắm “Đợi đến lúc tha hồ hưởng thụ”, mà lại không biết chúng ta đã đánh mất bao nhiêu hạnh phúc.

Đừng đợi đến lúc “có thể thở phào” hoặc “phiền phức đã qua đi”. Phần lớn những điều tốt đẹp trong cuộc sống đều ngắn ngủi và phù du, hãy hưởng thụ chúng, hãy trân trọng chúng, hãy đối xử tử tế với mỗi người xung quanh ta, đừng lãng phí thời gian mà chờ đợi một kết thúc có hậu cho những vấn đề của mình.

Hãy bước đến đi, đừng do dự!

0 nhận xét :

Đăng nhận xét