CÓ BẠN GÁI ĐỪNG QUÊN MỜI EM ĂN CƠM NHEEEEEEEEEEE!
Tựa gốc: 有女朋友别忘了請我吃饭
Sáng tác + Trình bày: A Tứ 阿肆
Tính cách của anh làm em rất mê mẩn
Cho nên em tiếp cận với anh làm anh chú ý đó
Rồi thì em trở thành “anh em tốt” của anh
Trong sách nói con trai chuyện gì cũng nghĩa khí
Mỗi tình yêu là không thể sẻ chia
Em cũng tí tởn học theo
Để rồi nói với anh rằng:
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Như vậy mới không tạo áp lực
cho anh.
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Cùng lắm là miệng uống bia mà lòng đắng nghét
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Như vậy mới không tạo áp lực
cho anh.
Cái tính của anh thật ra cũng tạo cho người ta xa cách đó
Từng lấy dũng khí tiến lại gần, nhưng lại sợ mất đi nên đành
thôi
Cứ thế che giấu bí mật sắm vai “anh em tốt” của anh
Trong sách nói con trai chuyện gì cũng nghĩa khí
Mỗi tình yêu là không thể sẻ chia
Em cũng tí tởn học theo
Để rồi nói với anh rằng:
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Như vậy mới không tạo áp lực
cho anh.
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Cùng lắm là miệng uống bia mà lòng đắng nghét
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm nheeeeeeeeeee!”
Như vậy mới không tạo áp lực
cho anh.
Lời thú nhận ấy cứ coi như gió cuốn mây bay đi
Để rồi thốt ra một câu ngu đẳng cấp:
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm!”
Như vậy mới không tạo áp lực
cho anh.
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm!”
Cùng lắm là miệng uống bia mà lòng đắng nghét
“Có bạn gái đừng quên mời em ăn cơm!”
.
.
.
Mà “em yêu anh” là một niềm tiếc nuối... hoàn mỹ.
Dịch bởi An Khuyên Khói Lửa @ Cuộn lên
0 nhận xét :
Đăng nhận xét